Nói Chuyện Với Nguời âm 1
Tháng 10/2002 Liên hiệp Khoa học công nghệ và Tin học ứng dụng (UIA) đã tổ chức thực nghiệm khoa học "Nói chuyện với người âm", trong dân gian thường gọi là “Gọi hồn". Đây là đề tài khoa học thực nghiệm của 3 cơ quan: Liên hiệp UIA, Viện khoa học hình sự Bộ Công An, Trung tâm văn hóa kỹ thuật, truyền thống. Địa điểm thực nghiệm: 93B đường Trung Kính xã Trung Hòa, điện thoại: 7845613
1. Các vấn đề của người âm với người trần
Người âm tồn tại 4 đời tu luyện rồi mới “vượt Thiên” đi đầu thai. Mỗi gia đình khi về cõi âm đều có bà cô Tổ của dòng họ mình.
Với phần âm người chết từ 4 đời (tứ đại) đều được về với gia đình, ai về nhà nấy. Con cháu có tâm – luôn luôn tưởng nhớ tổ tiên ông bà, cầu xin thì được các cụ tứ đại, ông bà về độ trì cho. Ai không nghĩ đến thì ông bà không về, họ có công việc ở phần âm. Ai thích học nghề thanh sạch được lên cõi cao là cõi Thiên.
Ở cõi Trần ai đẻ trước là anh là chị. Khi về cõi âm thì cũng thế. Ai về trước là anh là chị. Ông bà, bố mẹ chết sau con cháu, khi về cõi âm, con cháu trở thành người huấn luyện để mau chóng “vượt Thiên” thì lại gọi con cháu là anh là đại ca (xung quanh cười).
Người chết già, sống cõi Trần bao nhiêu năm thì về cõi âm phải tu luyện bấy nhiêu năm để rửa hết tội lỗi, tật xấu, mới thanh thoát “vượt Thiên” đi đầu thai kiếp khác.
Các anh em ruột là con trai, ai mời các cụ tứ đại về thì các vong về nhà người đó trước. Không phải cứ là con trai trưởng thờ cúng thì các cụ về đâu.
Người âm trong dòng họ, trọng người con trai đứng đầu dòng họ. Không phải là con trai trưởng mà là người con trai nào có tâm đức, thành tâm tưởng nhớ ông bà, cầu khấn thì họ về. Khi về thì các vong ngự (đứng) trên hoa tươi đang nở. Vậy dòng họ phải chọn người có tâm đức chứ không nhất thiết là con trai trưởng. Nhà không có con trai (chết cả) thì chọn con dâu, cũng chọn có tâm đức. Để lo việc thờ cúng tổ tiên, ông bà (đây là sự hướng dẫn của người âm cho các gia đình hỏi vấn đề này, khác với tục lệ lâu nay).
Người âm trong mỗi gia đình đều có người biết đủ các ngành nghề như cõi Trần. Con cháu cần giúp việc gì thì người âm có ngành nghề chuyên môn đó sẽ bày vẽ cách làm ăn. Không phải chỉ có một người âm phán bảo, hướng dẫn, mà nhiều người có khả năng nào thì sẽ giúp con cháu về khả năng đó.
Ở cõi thiên có nhiều máy phát tâm linh – có nhiều tần số khác nhau, người cõi Trần nhận kênh phát nào là tùy mức độ cái Tâm của người đó. Và người Trần thuộc 4 đời nhà mình cũng phát thông tin để độ cho con cháu.
Người có Tâm linh, hiểu tâm linh là người giao tiếp với Tâm linh, chứ không phải đọc qua sách vở. Sách vở người Trần viết sai, không đúng về cõi giới Tâm linh. Mặt khác, qua nhiều thời gian ở cõi tâm linh cũng có những thay đổi như cõi Trần vậy. Nên ai đã nghe người âm nói trước đây thì bây giờ cũng khác rồi.
Từ gia đình, cơ quan đến nhà nước nếu biết, cần đến người âm giúp chỉ dẫn trên mọi lĩnh vực thì sẽ có nhiều lợi ích.
Cuộc đời người Trần nên phân chia 3 giai đoạn sau: 25 năm đầu là cho học hành, thu hoạch kiến thức, rèn luyện chuyên môn – 25 năm thứ hai, xây dựng gia đình, làm việc cho xã hội, đất nước – 25 năm thứ 3, chú ý đến cái Tâm, rèn tâm đức, làm điều thiện, hoạt động các công tác, tổ chức từ thiện, thì tâm được thanh thản, vui vẻ, khỏe mạnh. Từ 75 tuổi trở lên càng chú ý nhiều hơn việc làm từ thiện thì sẽ khỏe mạnh và chết an bình.
Trong 1 ngày, mỗi người có 15 phút gọi là “hâm hâm". Đó là lúc người âm nhập mà người Trần không biết. Có 2 lý do: một là độ, giúp một vấn đề gì đó. Hai là trừng phạt vì phạm âm hay phạm đạo đức. Xưa kia, tướng ra trận là chọn ngày để người âm nhập độ.
Việt Nam hiện nay có nhiều lĩnh vực làm ăn ra tiền mà không biết đầu tư vào. Có người âm hướng dẫn thì làm ăn được. "Âm phù, dương trợ” thì nên mà.
Người âm về nhà. Khi cả nhà đi ngủ, người âm, bay là là ở trên bố mẹ, con cháu; khi thời tiết xấu thì cản khí độc...mà người Trần không biết đấy thôi.
Con cháu có chồng, theo gia đình bên chồng, phúc hay họa của nhà chồng, con dâu đều gánh chịu. Không nên đổ tội là do con dâu. Nếu sai, không đúng luật thiên đình. Đó là nói oan cho con dâu, sẽ bị tội khẩu nghiệp đấy.
Trong cuộc sống, không được nói dối, nói điều xấu chưa có đủ, để đánh lừa người khác, như “tôi bị ốm, không đi họp” hoặc “xe tôi hỏng” nên đến trễ, thực tế không có như vậy. Hoặc bố mẹ mắng con: “Đồ ngu. Đồ điên. Đồ đần …” Người Trần tưởng đó là chuyện bình thường, nhưng đó là khẩu hiệu, sẽ có ngày, có lúc, diễn ra đúng điều mình vô tình đã nói. Người xưa đã dạy: “Đó là nói gở”. Vậy không được nói gở!.
Tổ tiên, ông bà của mỗi dòng họ đã khuất nhưng vong linh họ vẫn sống bên cạnh con cháu. Họ luôn mách bảo, độ trì cho con cháu khi con cháu cầu khấn họ ( điều này nhiều người chưa biết – khi nào học được phép “nối mạng thông tin vũ trụ” hoặc có khả năng ngoại cảm thì có thể giao tiếp, nói chuyện, nhận thông tin của tổ tiên, ông bà dễ dàng).
Nhận xét
Đăng nhận xét