Chuyện đạo

Chấp pháp chấp ngã của hoà thượng
Nhân đọc thư Thotv kể chuyện đi làm đạo bị các sư vu khống là tu tà đạo, làm cho vong nhập vào người của một học sinh qua phép điểm đạo:

" ...Cậu cư sĩ khi gỡ vong đã nói rằng: "Em bị như thế này từ lâu rồi không phải tại cô đâu", lúc đó phụ huynh mới vỡ lẽ ra. Rồi các nhà sư trong chùa cũng vào cuộc. Họ cho là con học đạo tà, họ cho đệ tử tìm cách đưa con đến chùa để nghe kinh sách và khuyên con bỏ đạo của thầy Già...."
Chúng tôi xin kể câu chuyện của 1 vị hòa thượng được mệnh danh là Phật sống, tu trường chay tuyệt dục, trụ trì 1 ngôi chùa khang trang nổi tiếng nhưng lại là một người cố chấp, luôn cho pháp của mình tu mới là chánh pháp, còn pháp của người khác thì cho là tà ma ngoại đạo theo thói thường của những tu sĩ áo mão hình thức.
Vào khoảng giữa năm 1981, lúc đó chúng tôi đã có giấy xuất cảnh của Bộ Nội Vụ Việt Nam cấp cho đi Mỹ đã lâu, nhưng về phía Mỹ, chương trình ODP hơi chậm nên chúng tôi phải vài lần từ tỉnh lên Sài Gòn để bổ túc hồ sơ. Trong dịp lên Sài Gòn đó chúng tôi tá túc tại cư xá Lữ Gia Phú Thọ, nhà của cô Duyên là bạn chung trường luật của bà xã tôi. Cô Duyên biết chúng tôi tu Mật Tông và có chữa một số bịnh tà, nên giới thiệu cô Bích, người bạn quen thân của cô ở kế đó vài căn. Cô Bích có người em út có hiện tượng bị bịnh tà và đã có đến qua Linh Quang Tịnh Xá của hòa thượng Thích Phổ Ứng tại Khánh Hội để trị bịnh.
Cô Bích không ai khác hơn là mẹ của Bác Sĩ Dũng (nick ngocxuan hiện đang ở nước Anh). Chúng tôi đã điểm đạo cho cô em của cô Bích (dì út của BS Dũng, nick name Utth) và xác nhận phần siêu hình là một vị trong Cửu Huyền Thất Tổ về khuấy động cho gia đình biết đến đạo.
Vào một chuyến trở lên Sài Gòn để được phỏng vấn, chúng tôi có dẫn theo hai đứa nhỏ, một trai một gái, đứa con gái 5 tuổi, đứa trai 4 tuổi. Khi đó chị Bích và cô em út đưa chúng tôi đến thăm Linh Quang Tịnh Xá. Chúng tôi cũng thích tìm hiểu thêm về ngôi chùa có trị bịnh tà nầy mặc dù chúng tôi đã từng có những vụ trừ tà làm chấn động cả tỉnh Trà Vinh (sẽ kể lại khi có dịp).
Các sư tại Linh Quang Tịnh Xá tu theo phái khất sĩ, chỉ ăn ngọ; các Phật tử đến dự cúng ngọ cùng các sư thường ở lại ăn cơm rồi mới về. Chúng tôi nhận thấy ngôi chùa khá giả, sạch sẽ và khang trang, trong chùa ăn toàn gạo trắng trong khi vào thời đó nhiều người phải ăn gạo đỏ có khi độn khoai sắn. Khi chúng tôi đến, Hòa thượng Thích Phổ Ứng đang ở chánh điện, có một ông sư phó đứng kế bên, ông đang chữa vài ca bịnh tà nhẹ bằng cách để tay lên đầu người bị nhập, người đó rùng mình hay lắc người một cái, như vậy là xong.
Tôi có ý tìm hiểu thêm nên bước ra trước chánh điện, nhận thần lực chuyển tay để lễ các tôn tượng bằng ấn quyết. Mặc dù thần lực không chuyển cho chúng tôi cúi đầu, nhưng chúng tôi luôn thận trọng, không phải thần lực chuyển thế nào thì làm theo thế ấy nên tôi tự cúi đầu trước tôn tượng Phật Thích Ca. Tiếp theo thần lực chuyển xoay sang phía sau, nơi có để 4 cây phướng, trên đó viết tên Phật và bồ tát bằng chữ Việt như A Di Đà Phật, Quan Thế Âm Bồ Tát, Địa Tạng Bồ tát… và tuy thần lực không chuyển cho cúi đầu tôi cũng tự mình cúi đầu thi lễ trước những cây phướng đó. Khi thấy đã lễ nhiều rồi, tôi dừng lại.
Trong tịnh xá lúc đó có hoà thượng Thích Phổ Ứng, vị sư phó đứng trước mặt và còn 5, 10 người Phật tử khác còn ở lại, trong đó có chị Bích và cô em út. Hòa thượng TPU lên tiếng hỏi:
- Phật tử làm cái gì vậy?
- Tôi trả lời: Dạ, chúng tôi lễ Phật bằng ấn.
- HT: Học cái gì mà lễ như vậy?
- Tôi: Chúng tôi học Mật tông của thượng tọa Thích Viên Đức.
- HT: Phật tử tu Mật tông, mà ăn chay hay ăn mặn?
- Tôi: Dạ, tôi đã ăn chay trường 2 năm rồi... hiện tại chúng tôi ăn mặn.
Đưa mắt nhìn hai đứa nhỏ đi theo chúng tôi ông lớn tiếng phán:
- Tu Mật cái gì mà ăn mặn? có vợ con? Tà đạo đó! Tà lớn lắm đó!
Vì đã có kinh nghiệm trị bịnh tà và cũng hiểu được tâm ý cố chấp của mấy ông sư tự coi mình là Phật vì các Phật tử của ông đều lễ ông, nên ai không lễ ông thì người đó phải là Tà!
Tôi trả lời:
- Nếu là tà, thì xin sư trục tà thử đi.
Ông loay hoay kiết ấn, đọc thần chú một hồi, ý là ông muốn giở quyền năng của ông ra để trói tà, nhưng rồi ông không làm được gì và chúng tôi xin kiếu. Vài bữa sau thì chúng tôi về lại Trà Vinh.
Khoảng nửa tháng sau đó, chúng tôi được giấy gọi lên Sài Gòn và vẫn ở tại cư xá Lữ Gia nhà cô Duyên. Cô nói với chúng tôi là cô nghe từ chị Bích và cô út thuật lại là sau khi chúng tôi ra về, liên tiếp mấy hôm sau Hòa thượng TPU vẫn cứ nhắc lại chuyện gặp chúng tôi lần trước và trước chánh điện ông cứ rủa: " Cái ông Phật tử đó sẽ bị nguy hiểm lắm!". Bà xã tôi nghe tôi bị một vị hòa thượng nhiếc như vậy thì rất lo sợ, riêng tôi thì thản nhiên không để ý đến.
Chúng tôi còn nghe Dì út kể là hòa thượng TPU có lần đổ thừa cho rằng người kia bị bịnh tà là vì tụng kinh Pháp Hoa, và kêu phải đốt kinh Pháp Hoa đi. Ông còn dạy cho phật tử khi gặp nguy hiểm, cần điều gì thì niệm Nam mô Thích Phổ Ứng sẽ có ông đến cứu. Chúng tôi nghe đã biết là ông nói sai. Tụng kinh Pháp Hoa dù không được phước cũng đâu có gì mà bị ma nhập. Đó là do ông chấp pháp chấp ngã mà thôi. Chấp pháp (xem pháp tu của người khác là tà) như nói người tụng kinh Pháp Hoa là tà, và chấp ngã là tự xem mình quan trọng như dạy người ta niệm danh ông chứ không dạy niệm Phật.
Sau đó, hai tuần trước khi chúng tôi đi Mỹ thì nghe được tin ông TPU bị té ngất trước chánh điện và được đưa vào nhà thương, còn ông sư phó thì bàn tay bị lở (là bàn tay thường để lên đầu người ta để trị tà). Sau khi qua Mỹ được một tháng thì chúng tôi nhận được điện tín từ cô Duyên gửi qua cho biết sư TPU đã chết rồi.
Qua đến Mỹ tôi có viết một loạt bài về thần bí nhưng câu chuyện tại Linh Quang Tịnh Xá thì đã không hề nhắc đến vì không muốn Phật tử mất niềm tin đối với một số vị tự cho mình là cao tăng đắc đạo. Ngày nay các đệ tử học đạo trên diễn đàn đã có trình độ khá để hiểu lý đạo nên mới kể lại cho nghe câu chuyện của 30 năm trước. Bác sĩ Dũng khi đó chỉ là cậu trẻ chừng 10 tuổi, nay cũng đã gần 40, dì út của bác sĩ Dũng khi đó cũng chỉ mới 22, 23 tuổi, hiện tại cũng đã năm mươi mấy, hiện ở Việt Nam, còn chị Bích cũng đã sáu mươi mấy ở bên Anh. Họ là những nhân chứng sống cho câu chuyện này.
Lần thi đó của hòa thượng TPU là lần thi cuối cùng và kết quả cũng đã rõ ràng. Trong các kinh nhà Phật thường nói : "Người chấp pháp chấp ngã thì không thể đắc A La Hán... Muốn trở thành 1 vị Bồ Tát thì phải thoát khỏi chấp pháp và chấp ngã... Người tu mà còn chấp pháp chấp ngã thì không đắc được gì cao..."
Đây là một bài khai thị của thánh thần mà chúng tôi đã được học 30 năm về trước; là thánh thần đã chuyển chúng tôi đến nơi ông để khảo sát tận nơi, tìm hiểu một nhà tu huyền bí cao tay ấn, và thiên đình đã mượn bàn tay của tôi để trừng phạt một vị hòa thượng tự cho mình đã đắc A La Hán trong khi thực tế ông chỉ là một người còn đang tu học (vì tâm còn chấp pháp chấp ngã). Đó là một kinh nghiệm trong nhiều kinh nghiệm khác mà chúng tôi sẽ lần lượt trình bày trên diễn đàn cho các đệ tử học hỏi.
Chướng Ngại Của Người Tu Lâu.
Phần lớn những người tu huyền bí lúc ban đầu tu đạo đều có tâm tốt và đều có thệ nguyện phục vụ cho đạo. Do đó họ đều được thánh thần hỗ trợ ban cho huyền năng pháp lực để gây uy tín giúp họ làm đạo. Nhưng qua thời gian làm được một số phép lạ, gây được một số uy tín, và được có nhiều người ngưỡng mộ thì tâm mộ đạo lúc ban đầu đã từ từ nhường chỗ cho cái tâm ngạo mạn, ham danh lợi, người tu bắt đầu tự nghĩ mình có căn mạng cao, còn năng lực huyền bí là do mình dày công tu luyện mà có, và họ bắt đầu lợi dụng huyền năng đó để trục lợi cho bản thân.
Và cũng bắt đầu từ đó thánh thần sẽ rút dần đi huyền năng của họ để cảnh cáo họ đang đi sai đường, nhưng một khi đã có cái tâm ham danh lợi và đã phạm lỗi rồi thì họ đã bất chấp hậu quả. Không được Thánh thần hỗ trợ nữa nên họ phải lừa gạt người ta bằng cách khoe năng lực thần thông để lòe người, ngoài miệng họ thì luôn nói chuyện đạo đức và nhân danh đạo nhưng mọi việc làm của họ đều có ẩn ý kiếm tiền và kiếm danh. Họ không dạy đạo nữa mà là hứa hẹn những chuyện không tưởng như sửa phong thủy, sửa vận mệnh, ban ‘pháp quý’... hay bày vẽ những cách lập bàn thờ, lập kính đàn, là những chuyện người nào cũng tự mình làm được. Từ từ họ bắt đầu đi vào con đường bàng môn tả đạo và trở thành một tay giang hồ thuật sĩ mà càng lâu năm thì bản án của Thánh thần dành cho họ càng nặng. Thực tế đã chứng minh: Những ông thầy tu huyền bí bất chánh, những kẻ lấy đạo tạo đời thường bị hành xác, bị tẩu hỏa nhập ma, bị tổ trát cho gặp phải những tình huống nhục nhã, hay bị nghèo khổ khốn đốn suốt đời, và nếu tội nặng hơn nữa là gặp phải những tai nạn thảm khốc. (Lý giải Thiên Linh Cái- bài ThầyGià).

Xin nhắc lại một lần nữa là những huyền năng pháp thuật của thánh thần chỉ hiển lộ để cho hành giả phục vụ đạo pháp, nếu hành giả sanh tâm dùng huyền năng đó, nhân danh đạo để gạt người trục lợi cho cá nhân thì chắc chắn sẽ thất bại. Thí dụ như cơ quan tình báo Mỹ thấy được một số người có năng lực thần bí và muốn lợi dụng năng lực đó vào chuyện lợi ích của quốc gia, họ đều bị thất bại và cuối cùng là phải dẹp bỏ dự án đó (xem bài CON MẮT THỨ BA).
Con người sở dĩ bị giang hồ thuật sĩ gạt cũng chỉ vì cái tâm ham có những gì người khác có mà không muốn bỏ công sức tu hành đàng hoàng, nghe ai khoe có pháp quý thì cũng muốn tới xin, ai hứa hẹn giúp cho cái gì, hay bán cho cái phước, cái phép gì cũng muốn mua, hy vọng được mua phước với giá rẻ. Ai cũng muốn có phước nhưng chỉ muốn đi đường tắt, chỉ muốn nhờ vả người nào có tiếng 'tu cao' mà không hiểu câu ‘ai tu nấy đắc’, tu nhân tích đức mới có phước chứ không thể đi thỉnh phước, hay nhờ vào phước của người khác, nhất là khi bản thân của người mình nhờ vả còn nghèo khổ, và còn nặng nghiệp quả hơn mình nữa. Họ làm sao có phước gì để giúp cho mình, làm sao có thể lập bàn thờ cầu nguyện dùm mình, hay ban cho mình cái phép quý nào?.....Muốn có phước, muốn được nhẹ nghiệp thì phải tự mình nỗ lực tu tâm dưỡng tánh, làm đạo lập công đức với trời phật thì sẽ được trời phật ban phước.
Chuyện đạo tuyệt đối không bao giờ là một chuyện mua bán dù là xảy ra ở tư gia hay ở cửa chùa, những việc mua bùa thỉnh phép đều là những chuyện mua thần bán thánh, kẻ mua sẽ bị tiền mất tật mang, còn kẻ bán vì lợi dụng huyền năng pháp thuật của thánh thần để trục lợi cho cá nhân sẽ chuốc họa vào thân.

Chinhphong

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Ngọc Hoàng Thượng đế

Dịch nghĩa bài vị Thần tài