Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ Tháng 5, 2015

Trị bệnh tà

Gia đình tôi dọn nhà về đây sau mùa hè năm 1971, một xóm nhỏ giống như muôn ngàn khu xóm trong các thành phố Việt Nam vào đầu thập niên 70. Xóm tôi nằm dọc theo con hẽm dài, chiều ngang hẹp, chỉ vừa đủ cho một chiếc xe lôi, hoặc xe ba gát chạy vòa. Nhà cửa cất sát nhau, lẩn lộn giữa nhà tường, nhà lá, và nhà cây. Cuối hẻm là một khu nghĩa địa lớn. Người lạ đến đây, sẽ nghĩ ngay rẳng, con hẽm chấm dứt ở khu nghĩa địa, nhưng thật ra qua khỏi khu nghĩa địa còn thêm vài gia đình nữa. Con hẽm thật sự chấm dứt ở một ngã rẽ đi vào một con hẽm khác. Mặt trước của con hẽm là lộ cái, chạy dọc theo bờ một nhánh sông rộng. dân trong xóm thuộc đủ thành phần, đa số là người lao động làm đủ mọi nghề từ phu khuân vác, chạy xe lôi, đến mua ghánh, bán bưng kiếm sống từng ngày. Phần còn lại là vài gia đình có cơ sở làm ăn, buôn bán lớn, nhỏ. Vài gia đình công chức. Vài gia đình quân nhân may mắn được làm việc tại thành phố. Vài gia đình thuộc viện ”tứ đổ tường”. Cha, mẹ tôi dạy con theo nguyên tắc ”kính

Mẹo trị trẻ khóc đêm

Mình vì có tật...: "LÀM BIẾNG BẨM SINH" nên làm cái gì cũng luôn luôn tìm con đường ngắn nhất. Nhận thấy, thay vì phải làm Bùa, thắt Chỉ , hơi mất công, mình biết cách này rất dễ: KHÔNG CẦN DÙNG BÙA, AI AI CŨNG LÀM ĐƯỢC, VÀ KẾT QUẢ 100%, xin viết ra trình với các bạn: CÁCH TRỊ TRẺ KHÓC ĐÊM 1/- Mua Hương,Hoa, Trà, Quả cúng Phật, trường hợp không có bàn Thờ Phật, thì sắp lễ vật trên 1 cái bàn, Nghĩ đến bất cứ 1 Vị Phật nào cũng được. 2/-Đặc biệt Hoa phải có đủ 5 loại Hoa, hoặc 5 màu khác nhau. Không dùng Hoa có gai. 3/-Sau khi dâng lễ vật Cúng Phật xong, khi Nhang gần cháy hết, thì lại bàn Thờ Phật thầm Khấn: -"Cho con xin Hoa của Phật trị trẻ khóc đêm" Rút ra 5 nhánh Hoa, cầm cành, nhúng Hoa vào ca nước lạnh, xong vỗ 5 đóa Hoa đó trên trán của Trẻ, rồi nói: -"Ngoan nhé, tối nay ngủ ngon nhé, không được khóc đêm nữa nhé" Vỗ nhẹ 3 lần vào trán và nói như thế là xong. Ngay đêm đó trẻ sẽ hết khóc liền. Cách này tôi đã chỉ cho rất nhiều người tự làm, đều đạt kết

Thần mắt vua Thành Thái trị cọp trắng Bách Thú

Bài này trích tập hồi ký “Sejour enchenteur en Annam” của Jean Fauriel, đại tá, chánh võ phòng toàn quyền Paul Doumer trong đoạn về Hội Cầu (7-1902)... khi vua Thành Thái ngự giá Bắc Tuần đặc biệt là vụ nhà vua một mình vào chuồng hổ Bách Thú. Đây là một chuyện thật rất lạ. Tháng 7-1902 tức tháng 6 năm Nhâm Dần, Pháp mở hội Cầu linh đình mời vua Thành Thái ra Hanoi chủ tọa danh dư lễ khánh thành cầu sắt Đu-me dài nhất Á Châu hồi đó (gần 2 cây số) khởi công từ 1898 đến 1902. Sau cuộc lễ tại khán đài dài 100m dựng dưới bệ chân cầu (phía đầu dốc Hàng Khoai) vua Thành Thái được viên oàn quyền Đông Dương P.Doumer hộ giá đi ngự khán các thắng cảnh cố đô, thăm các đền Hai Bà, Bạch Mã, Ngọc Sơn, Đền Giám, Quan Thánh. Tại đây dân làng dàn đầy nghi trượng, nhang án bái mạng: các hương hào bô lão áo thụng xanh xếp hàng trước đền nghênh giá, rồi rước vua vào đền giữa tiếng nhã nhạc, chuông trống nổi lên. Vua không bước vào chính điện, tiến thẳng vào trong cung theo sau là đoàn quan khách Pháp Nam

Con quỷ "Mỹ đen" - Chuyện của Atoanmt

Canada nhiều năm về trước....một buổi chiều, tôi nhận được điện thoại: -"A lo, có phải Thầy Toàn hông ?" -"Phải, Tôi đây, xin lỗi ai gọi đó ? và kiếm Tôi có việc gì không?" -"Dạ, Bác Sĩ Châu làm chung Sở với Thầy, giới thiệu là Thầy trị được bịnh Ma nhập, nên phôn nhờ Thầy trị dùm." -"Vậy à, nhưng người bịnh bị bao lâu rồi và có điều trị ở đâu chưa?" -"Dạ bị cũng lâu lắm rồi, đã đi nhiều Bác-Sĩ Tâm-Thần và nhiều Thầy mà trị không hết, nhưng ... Tui Già Tui ăn wellfare (Trợ cấp xã-hội) Thầy ăn bao nhiu ?" Thầm buồn cười trước câu hỏi thẳng của Bà ta, tôi trả lời: -"Tôi trị bịnh từ xưa tới giờ, hoàn toàn miễn-phí mà, bà đừng lo, nhưng Tôi không có xe, bà phải đến đưa rước Tôi mới được !" -"Tui cũng hông có Xe Thầy ui ...!!! Mà hiện giờ con ..Quỷ trong nhà Tui nó phá dữ lắm, Tui sợ mún chết, Thầy làm ơn làm phước tới gấp trị cho Tui được hông ? Tui hỗng có điên đâu Thầy, nhà Tui có Quỷ phá thiệt đó Thầy ui ...." -“Dzậy

Tâm Kinh Bát Nhã Ba La Mật Ða (bản chữ nôm)

Bồ Tát Quán Tự Tại, khi quán chiếu thâm sâu, Bát nhã ba la mật, bổng soi thấu năm uẩn, đều không có tự tánh. Thực chứng đều ấy xong, Ngài vượt thoát tất cả, mọi khổ đau ách nạn. Nghe đây Xá Lợi Tử, sắc chẳng khác gì không, không chẳng khác gì sắc. Sắc chính thực là không, không chính thực là sắc. Cả thọ, tưởng, hành, thức, cũng đều như vậy cả. Thể mọi pháp đều không, không sanh, cũng không diệt, không nhơ , cũng không sạch, không thêm cũng không bớt. Cho nên trong tánh không, không có sắc, thọ, tưởng, cũng không mắt, tai, mũi, lưỡi, thân, cùng ý căn, không có sắc thanh, hương, vị, xúc , pháp, sáu trần, không có mười tám giới, từ mắt đến ý thức, không hề có vô minh, không có hết vô minh, cho đến không già chết, không khổ, tập, diệt, đạo. Không trí, cũng không đắc, khi một vị Bồ Tát, nương diệu pháp trí độ, Bát nhã ba la mật, tâm không còn chướng ngại, vì tâm không chướng ngại, nên không có sợ hãi, xa lìa mọi điên đảo, đạt niết bàn tuyệt đối. Chư Phật trong ba đời, nương Bát nhã ba la mậ

Phép Phá Ếm Sấm Sét

Trong một chuyến đi hành hương trở về Ba tri - Quê hương của cụ Đồ Chiểu (Nguyễn Đình Chiểu). Tôi cùng với một đoàn người Phật tử đi đến một ngôi chùa cũ kỹ, nghèo nàn nằm trên một vùng quê hẻo lánh. Chúng tôi đến nơi này với một mục tiêu là để vận động Phật tử xây dựng lại Ngôi chùa. Trước đây, ngôi chùa này được xây cất bởi Hòa Thượng Thích Từ Huệ - Hệ phái khất sĩ. Qua thời chiến, ngôi chùa cũng đã bị hư hao nhiều bởi bom đạn. Theo lời mời của các Sư tăng, tôi về đây để vận động cho việc xây cất Chùa và tham dự lễ cúng giỗ tại ngôi chùa này. Có đông đảo Phật tử đến tham dự, đủ mọi lứa tuổi, từ thanh niên đến thiếu nữ, từ người già đến người trẻ, đủ mọi tầng lớp trong xã hội từ khắp mọi nơi đổ xô về. Buổi lễ diễn ra trong không khí long trọng và trang nghiêm. Bạn đạo gần xa gặp nhau và trao đổi qua lại giáo pháp tu hành. Không khí sinh hoạt rất vui. Lúc đó, có một Vị sư già đang bị đau nhức răng. Ông ấy đã bị đau răng từ nhiều hôm trước cho đến ngày hôm đó. Ông đã uống thuốc rất nhiề

Thế giới vong linh

Thế giới vong linh Trong “đạo” có “thuật”. “Đạo” là nền tảng tri thức hướng dẫn căn bản, “thuật” là công cụ để bảo vệ, giúp phát triển & mở mang hiểu biết và sức mạnh của “đạo” hay người học “đạo”. Ví dụ, kungfu Thiếu Lâm Tự là “thuật” dùng để cường thân luyện thể, giúp các sư sãi được tu tập tốt hơn và tự bảo vệ mình cũng như những người xung quanh trong các điều kiện khó khăn hay khắc nghiệt. Môn Tử Vi cũng là một “thuật” trong “đạo” lý nhân sinh. Không hiểu biết về “đạo”, hay có “đạo” không đến nơi đến chốn thì không nên học “thuật”, vì có “thuật” mà vô “đạo” sẽ: nhẹ thì, dễ bị “tẩu hỏa nhập ma” mang hại cho chính mình, nặng thì là nghiệp chướng nguy hiểm khôn lường của xã hội, là “tà đạo” – đúng như anh đã chia xẻ. Vì thế, những người mưu cầu tìm “thuật” mà không học “đạo” kết cục sẽ không tốt. Như tôi đã nhắc đi nhắc lại ở nhiều bài trước mà chắc các bạn đã đọc qua: mọi sự do “duyên” và nên để tùy “duyên”. Không phải ai học “đạo” sẽ biết “thuật” và ngược lại. Trên con đường củ